Ở nhiều vùng, nước cấp có chứa nồng độ CaCO3 và MgCO3 đáng kể, hòa tan trong nước mưa chảy qua những phần đất giàu các hợp chất này. Nước có chứa các ion Ca2+ và Mg2+ gọi là nước cứng. Nước cứng không nguy hại cho sức khỏe vì cả Ca2+ và Mg2+ đều là một phần trong chế độ ăn uống lành mạnh. Tuy nhiên, sự hiện diện của chúng trong nước cứng có thể gây ra những phiền phức. Vì độ tan của chúng tương đối thấp, khi bốc hơi nước trở nên bão hòa với CaCO3 và MgCO3. Nếu sự bốc hơi tiếp tục, một phần của các ion hòa tan kết tủa dưới dạng các muối. Những kết tủa này hiện ra dưới dạng những cặn đóng vảy trong các vòi nước, bồn rửa hay dụng cụ nấu ăn. Việc rửa xe hay bát đĩa bằng nước cứng để lại những đốm CaCO3 và MgCO3. Nước cứng có thể được làm mềm bằng những chất làm mềm nước. Những thiết bị này thay thế các ion Ca2+ và Mg2+ có trong nước bằng các ion như K+ và Na+. Vì các muối kali và natri tan, chúng không tạo thành cặn đóng vảy như các ion Ca2+ và Mg2+. Tuy nhiên, khi Natri được sử dụng để làm mềm nước uống, nước tạo ra có hàm lượng Natri cao, lại là bất lợi đối với những người cần kiểm soát lượng Na hấp thu do cao huyết áp.
Nước trong các nguồn chứa, nơi mà đất giàu đá vôi, sẽ chứa các ion Ca2+. Nước gọi là nước cứng này hòa tan CaCO3 và MgCO3. Khi nước cứng bốc hơi, nó để lại cặn đóng của những muối này trên bờ hồ và trên những đường ống nước.
Câu hỏi: Hãy tính độ tan của CaCO3 và MgCO3 trong nước ở 250C, biết tích số tan của MgCO3 là 6,82.10-6 và CaCO3 là 4,96.10-9. Tính khối lượng CaCO3 (g) trong 5 lít nước bão hòa CaCO3.
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: