Gum để chỉ các loại dịch rỉ, chảy ra khỏi thân cây và hóa rắn khi được sấy khô. Gum và chất nhầy là các đại phân tử, khi tiếp xúc với nước sẽ ít nhiều bị hòa tan vào nước để tạo dung dịch keo hoặc gel.
Gum có trong tất cả các loài thực vật nhưng luôn hiện diện trong các họ cây: Mimosaceae, Rosaceae, Rutaceae,…
Gum thô là một hỗn hợp mà thành phần chính là polysaccharide acid kết hợp với oligosaccharides và glycoproteins.Cấu trúc hóa học của gum là đặc trưng hóa – thực vật của loài cây, có thay đổi chút ít tùy theo yếu tố địa lý và môi trường. Trọng lượng phân tử của gum: 2.104 đến 106. Trong gum, phần lớn có sự metyl hóa hoặc acetyl hóa tại các nhóm –OH tại C4 của acid glucuronic và nhóm –OH tại C3 của rhamnose
- Gum arabic là dịch rỉ của các loài cây keo, chi Acacia, thuộc họ Đậu (Fabaceae). Cây keo là cây nhỏ khoảng 4-6 mét. Thu hoạch dịch ?drỉ vào mùa khô, lúc cây rụng lá. Gum tiết ra khỏi thân cây và tụ lại thành những khối cầu đường kính 1-3cm, màu vàng nhạt, đục và thường bể ra thành những mảnh không đều, có góc cạnh, trong suốt, không mùi và không vị. Nghiền nhỏ gum thu được bột màu trắng ngà, hòa tan chậm với 2 lần thể tích nước thu được dung dịch có tính acid yếu, sệt, nhớt và dính.
- Gum arabic tan tốt trong nước, có thể có dung dịch 50% tạo dung dịch sệt nhớt. Nhờ tính chất nhớt này mà gum arabic được sử dụng nhiều trong dược phẩm làm chất ổn định cho các dịch treo, làm chất nhũ hóa, chất phụ gia trong các loại thuốc dập viên. Gum arabic được sử dụng trong kẹo để ngăn cản đường kết tinh trở lại, nó là phụ liệu trong kẹo cao su (chewing gum), thuốc trị ho. Ngoài ra gum arabic còn được dùng như chất kết dính trong sơn màu nước vì nó dễ tan trong nước.
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: