SỰ LƯU THÔNG MÁU
Nếu chúng ta xem xét một khái niệm đơn giản về hệ thống lưu thông máu trong cơ thể một người đàn ông thì chúng ta có thể hình dung rằng chúng ta có một cái bơm để đưa máu ra ngoài và đi đến hệ thống ống dẫn phức tạp, nơi có vô số những mạch máu. Để phát triển mô hình toán học đầy đủ của hệ thống này và sự tác động của nó là một nhiệm vụ gần như là không thể. Do đó, để miêu tả một quá trình bất kỳ, chúng ta phải thử mô hình các phần của hệ thống một các riêng biệt. Ở đây, chúng ta tập trung trên những phần nhỏ trên đường vòng này- miền của động mạch chủ , được diễn tả ở hình 4.3.1. Thật vậy, chúng ta sẽ xem xét sự phần thẳng nối A và B. Chúng ta có thể hình dung rằng, máu chảy ở trong phần này giống nhau như nước ở trong ống hình trụ. Tuy nhiên, đó là trường hợp quá đơn giản. Thật vậy, để thấy được điều đó, chúng ta hãy xem xét một số điều hiển nhiên về mạch máu. Đầu tiên, không giống như nước, máu không có độ nhớt cố định và nó khác nhau khi ứng với tốc độ máu khác nhau. Do đó, máu không thỏa định lý Newton; thật vậy, tính chất của máu có thể thay đổi nhanh chóng nếu rời xa hệ thống và vì vậy mà rất khó khăn để tiến hành một cuộc thí nghiệm với máu dưới điều kiện của phòng thí nghiệm thông thường.
Nếu chúng ta xem xét các kiểu máu chảy trong động mạch thì nó hiện ra ở bên ngoài vì máu chảy ra khỏi tim một cách bất chợt trong khi sự co lại vào trong tâm thu, mạch máu chảy dập dờn và không đều. Hơn nữa, chúng ta không biết tốc độ của mạch máu vào A ở trong hình 4.3.1 và do đó cũng không biết tốc độ tại B. Sự nhận xét này là một điều quan trọng cơ bản trong việc mô hình toán học của mạch máu. Mặt khác, vấn đề thuộc về động lực học chất lỏng trong việc xem xét sự thay đổi tốc độ ban đầu của định luật Newton trong ống dẫn cứng rõ ràng là được hiểu một cách sâu sắc và dựa vào định lý cơ bản của Poiseuille (1846). Chúng ta nên để ý đến Poiseuille, sự đóng góp của ông vào động lực học chất lỏng được biết đến như là một kỹ sư và nhà toán học, nhưng thật ra ông là nhà vật lý và sự quan tâm của ông chính là những vấn đề mà chúng ta đang xem xét ở đây,tức là nghiên cứu về mạch máu.
Chúng ta hãy tập trung vào bản thân các động mạch. Ta biết rằng chúng co giãn và những phần chéo nhau đặc trưng có thể thay đổi đáng kể theo thời gian vì việc co dãn tự nhiên của mạch máu. Do đó, có thể vô lý nếu xem động mạch như là một cái ống cứng. Tuy nhiên, chúng ta nhận thấy rằng điều đó là cần thiết để nhận thấy nó như là sự xấp xỉ đầu tiên.
Từ hình 4.3.1, ta xem xét mạch máu chảy vào trong động mạch chủ. Máu được bơm vào trong hình dạng không đối xứng và đó là những mạch máu lớn chồng lên nhau hợp thành tốc độ trong vùng hình cung và do đó những mạch máu lớn chồng lên nhau tạo nên áp suất. Điểu này được biết đến từ việc giải phầu ngực của động vật. Tuy nhiên, ở xa vòng cung của nó-trong phần A-B, các mạch máu chồng lên nhau tạo nên tốc độ của dòng chảy bị giảm đáng kể và dòng chảy hầu như hoàn toàn đi theo chiều dọc; dĩ nhiên, nó vẫn co dãn. Ở trong vùng có hình cung, khi nó được tìm hiểu khi giải phẩu ngực động vật thì vùng hình cung rất mềm dẻo và dễ dàng tạo ra áp suất các dòng chảy chồng lên nhau . Do đó, sẽ hợp lý khi thừa nhận rằng sự vòng trở lại lên trên có tính chu kỳ của mạch máu ở vùng hình cung để thay đổi áp suất và đi nhanh chóng đến các phần ngang qua động mạch chủ gây nên sự thay đổi áp suất được làm ẩm, đặc biệt là sự tạo thành tia. Và rồi chúng ta nên thừa nhận rằng vì máu đi xuống thân của động mạch chủ nên việc tạo thành tốc độ nhanh chậm có thể không được chú ý. Sự thừa nhận này được biết đến từ nhà sinh lý học với sự thừa nhận kết quả Windkessel- ý tưởng được giới thiệu bởi nhà sinh lý học người Đức Otto Frank .
» Tin mới nhất:
» Các tin khác: